ĐĂNG QUẢNG CÁO ĐĂNG TIỆM ĐĂNG NHẬP LIÊN HỆ Renew BẰNG NAIL, TÓC, FACIAL HỎI ĐÁP

Vấn Đề Thuế Vụ và Luật Lệ Lao Động trong Nghề Nail

Người đi làm trong nghề Nail hay nghề tóc tại Hoa Kỳ, tùy theo mỗi trường hợp riêng, có thể được phân định là người làm công (employee) của chủ tiệm, hay là người làm việc độc lập (independent contractor). Và sự phân định này là mấu chốt tạo ra nhiều khác biệt trong vấn đề thuế vụ và các quy luật về lao động cho người thợ Nail cũng như người chủ tiệm Nail.  Điều quan trọng cần lưu ý rằng sự phân định nói trên phải được căn cứ trên những điều kiện và tiêu chuẩn ấn định bởi các cơ quan thuế vụ và lao động.  Và khi nguời thợ Nail đã được phân định là "employee” hoặc "independent contractor,” cả chủ tiệm lẫn người thợ Nail cần phải theo đúng các quy luật hiện hành áp dụng cho trường hợp liên hệ để tránh bị phạt vạ bởi cơ quan thuế vụ và lao động.

Vấn đề thuế vụ

Nếu người thợ làm trong tiệm Nail được phân định là "employee,” vấn đề thuế vụ của người đó sẽ giống như người công nhân viên làm việc trong các hãng xưởng.  Theo luật hiện hành, chủ nhân có trách nhiệm phải khấu trừ một số tiền ngay trên mỗi kỳ lương của người "employee” để nộp các khoản thuế lợi tức cùng với các loại thuế liên bang và tiểu bang dựa trên mức lương của của người đó. Đối với khoản thuế Social Security và Medicare theo luật liên bang Federal Insurance Contributions Act (FICA), song song với việc khấu trừ phần thuế này trên mỗi kỳ lương của người "employee,” chủ nhân cũng phải đóng góp thêm một phần thuế bằng với số đã khấu trừ của người "employee.” Ngoài ra, khi có thuê và trả lương cho "employee,” chủ nhân cũng phải đóng thuế trợ cấp người thất nghiệp do liên bang quy định trong đạo luật Federal Unemployment Tax Act (FUTA), cùng với các loại thuế quy định bởi tiểu bang nơi hành nghề.

Trường hợp người thợ Nail đươc phân định là "independent contractor,” vấn đề thuế vụ áp dụng cho người đó sẽ rất khác biệt so với người "employee.” Nếu người thợ Nail là "independent contractor,” chủ nhân sẽ không bị ràng buộc trong các bổn phận về thuế vụ áp dụng với người "employee” như đã trình bày sơ lược ở phần trên.  Người "independent contractor” cũng giống như nguời làm nghề tự do, sẽ lãnh 100% số tiền công khi đi làm việc rồi tự mình khai báo tổng số lợi tức thu nhập hàng năm, được quyền khấu trừ những khoản chi tiêu liên quan đến việc làm của mình, và sẽ tự mình đóng các khoản thuế theo luật liên bang và tiểu bang. 

Luật lệ lao động

Nếu người thợ Nail là "employee,” luật lao động quy định người này phải được hưởng lương giờ không dưới mức tối thiểu (minimum wage) quy định bởi chính phủ liên bang, hoặc mức tối thiểu quy định bởi tiểu bang nếu mức lương này cao hơn mức của liên bang.  Ngoài ra, chủ nhân cũng sẽ phải trả thêm tiền lương khi người "employee” làm giờ phụ trội (overtime). 

Mức lương giờ tối thiểu hiện nay (tháng4/2009) tại California là $8.00/một giờ, so với mức lương tối thiểu quy định bởi chính phủ liên bang là $6.55/một giờ (sẽ là $7.25/một giờ kể từ ngày 24 tháng 7, 2009). Luật California đặc biệt có khoản cho phép chủ nhân được trả 85% tiền lương giờ tối thiểu trong 160 giờ đầu tiên cho những "employee” mới vào làm và chưa có kinh nghiệm trong việc làm. Hiện nay, có ba tiểu bang quy định mức mức lương giờ tối thiểu cao hơn California: Washington ($8.55/một giờ), Oregon ($8.40/một giờ) và Vermont ($8.04/một giờ). 

Tại California và nhiều tiểu bang khác, chủ nhân trong một số doanh nghiệp nếu muốn cũng có thể trả một phần hay toàn bộ lương cho "employee” theo lối huê hồng (commissions).  Tuy nhiên, nếu đến kỳ hạn kết toán mà tổng số tiền huê hồng trả cho người "employee” ít hơn số tiền lương giờ tối thiểu tính theo số giờ mà người "employee” đã làm việc, chủ nhân vẫn phải trả thêm phần sai biệt cho bằng với tiền lương giờ tối thiểu đang được áp dụng trong tiểu bang, kể cả giờ overtime.

Bên cạnh vấn đề lương bổng, luật lệ lao động cũng quy định cho người "employee” được hưởng một vài quyền lợi khác trong lúc làm việc như phải có giờ nghỉ giải lao, giờ ăn trưa, v.v… Ngoài ra, luật lao động tại hầu hết các tiểu bang còn buộc chủ nhân phải mua bảo hiểm lao động (Workers Compensation Insurance) cho người "employee.” Mục đích của bảo hiểm lao động là để trả các chi phí y tế và trợ cấp cho người "employee” khi rủi ro bị thương tật hay tàn phế trong lúc làm việc. Luật lệ về bảo hiểm lao động tại các tiểu bang thường có những chi tiết khác biệt nhau, và giá bảo phí cũng có nhiều chênh lệch đáng kể tùy theo từng hãng bảo hiểm.  Vì vậy chủ nhân các doanh nghiệp nếu cần phải có bảo hiểm lao động nên liên lạc với cơ quan trách nhiệm tại tiểu bang để tìm hiểu thêm, đồng thời so sánh giá cả trước khi quyết định chọn nơi mua bảo hiểm.

Trường hợp người thợ Nail đươc phân định là "independent contractor,” người này sẽ không bị chi phối bởi các luật lệ lao động áp dụng cho người "employee” như đã trình bày tóm lược nơi phần trên đây.  Và tại tất cả các tiểu bang, chủ tiệm Nail cũng không cần có bảo hiểm lao động cho thợ Nail nếu người đó là "independent contractor.”

Vấn đề tiền "tip” của người trong nghề Nail

Hầu hết người làm trong nghề Nail lâu nay vẫn nghĩ rằng tiền "tip” là do khách hàng thưởng riêng cho mình, và phần lớn là bằng tiền mặt, vì vậy đã không cần khai báo và cũng không phải trả thuế cho khoản tiền "tip” nhận đuợc trong lúc đi làm.

Trên thực tế, nhiều người trong nghề làm Nail, làm tóc, massage, cũng như một số ngành nghề khác như hầu bàn ở nhà hàng, quán rượu, chia bài ở các casinos, tài xế taxi, mang giúp hành lý cho khách ở phi trường, khách sạn, v.v… thường trông vào tiền "tip” như một phần thu nhập quan trọng, đôi lúc còn hơn cả tiền lương căn bản.  Cơ quan thuế vụ Hoa Kỳ hẳn cũng biết rõ điều này, do đó mà luật thuế vụ ở đây từ lâu nay đã quy định tiền "tip” cũng được kể là lợi tức của người đi làm, vì vậy cũng phải chịu các thứ thuế như tiền lương căn bản vậy. 

Trường hợp người thợ Nail là "independent contractor,” luật thuế vụ đòi hỏi đương sự khi đi khai thuế hàng năm phải cộng tổng số tiền "tip” nhận được trong suốt năm đó vào chung với các thu nhập và lợi tức khác để tính những khoản thuế liên bang và tiểu bang phải chịu.

Nếu là "employee,” luật đòi hỏi người này phải báo cho chủ tiệm biết số tiền "tip” nhận được hàng tháng, nếu tổng số tiền "tip” nhận được trong tháng đó là hơn $20, gồm cả tiền mặt và khi khách cho "tip” bằng thẻ tín dụng (sở thuế liên bang có in sẵn mẩu 4070 để "employee” dùng trong việc báo cáo tiền "tip”).  Về phần của người chủ, luật bắt buộc chủ phải cộng số tiền "tip” mà người "employee” nhận được vào chung với tiền lương của người này để tính ra số tiền cần khấu trừ trên lương bổng của người "employee” đó cho các khoản thuế lợi tức và thuế FICA. Và trên mẫu W-2 cung cấp cho người "employee” và cơ quan thuế vụ hàng năm, tổng số tiền "tip” cũng phải được ghi chung như là tiền lương của người "employee.”

Một số tiểu bang có luật cho phép chủ nhân có thể trả lương giờ dưới mức tối thiểu cho  "employee” nếu người đó nhận thêm tiền "tip” ngoài tiền lương giờ trong lúc làm việc. Tuy nhiên, nếu tổng số trung bình của tiền lương giờ cộng với tiền "tip” vẫn không bằng mức lương giờ tối thiểu tính trên số giờ mà người "employee” đã làm, chủ nhân phải trả thêm cho người này phần sai biệt cho bằng với tiền lương giờ tối thiểu quy định bởi tiểu bang đó. Luật này không được áp dụng tại California.

Luật hiện hành tại California ngoài việc không cho phép người chủ trả lương cho "employee” dưới mức tối thiểu dù người này có nhận thêm tiền "tip” trong lúc làm việc, còn cấm chủ nhân không được cắt xén hay giữ lại tiền "tip” của "employee” dưới mọi hình thức, và không được kể tiền "tip” để trừ vào phần lương overtime khi người "employee” làm thêm giờ phụ trội.

************

Tóm lại, nghề làm Nail tại Hoa Kỳ cũng như mọi ngành nghề khác từ lâu nay vẫn bị chi phối bởi các luật lệ về thuế vụ và lao động khá phức tạp. Gần đây, cơ quan thuế vụ và lao động tại nhiều nơi đã thường xuyên mở những đợt kiểm tra, và nhiều người trong nghề Nail cùng một số doanh nghiệp nhỏ khác đã bị phạt vạ khá nặng vì những vi phạm liên quan đến luật thuế vụ và lao động hiện hành.

Trong tình hình kinh tế suy thoái hiện nay và rút kinh nghiệm từ những vụ vi phạm vừa qua, các cơ sở doanh nghiệp dù nhỏ hay lớn của người Việt tại Hoa Kỳ, đặc biệt là tiệm Nail, massage, nhà hàng, quán cà phê, tiệm sửa xe, shop may quần áo, siêu thị, v.v… cần hiểu rõ và chấp hành nghiêm chỉnh những luật lệ hiện hành trong vấn đề thuế vụ và lao động hầu tránh bị phạt vạ đáng tiếc.

Muốn biết thêm thông tin trong vấn đề này, có thể liên lạc với tác giả qua điện thoại số (949) 943-4396.

T. Huynh, J.D., A.D.R.P.
Associate Member, American Bar Association

Tom Huỳnh, J.D.
Các tin đã đăng:
Tin Tức, Phóng Sự   Chủ Tiệm Nail   Nail Design   Kiến thức - luật   Trau dồi kiến thức  
Testing tesing
Testing tesingTesting tesingTesting tesingTesting tesingTesting tesing
Nghề Nail với Luật Thuế Vụ và Lao Động
Người gốc Việt đã bắt đầu bước vào nghề nail tại Hoa Kỳ vào cuối thập
Những Luật Lệ Căn Bản cho Cơ Sở Thương Mại tại Hoa Kỳ
Người Việt xưa nay có câu “phi thương, bất phú”, ý nôm na là phải làm
Tiệm bạn đã "an toàn & vệ sinh" chưa?
Gần đây nhiều vụ nhiễm trùng, những trường hợp bị phạt nặng và luật lệ
Những điều cần biết khi sử dụng người mẫu trong thi nails
Người mẫu hay model trong thi nails là một trong những điều kiện bắt buộc phải
8 điều cần biết khi làm nails
Nghề nails mang đến cơ hội sớm ổn định cuộc sống và đời sống mau sung túc
10 MẸO CHĂM SÓC MÓNG TRONG MÙA HÈ
Mùa Hè là lúc nghề nails có doanh thu cao với số lượng khách cao nhất trong năm.

, , , , ,        Terms of use, Privacy policy

©2007-2013 Bản quyền thuộc về Liên Mạng Việt Nam - http://lmvn.com
Giaitri.com , BaoNail.com, Hocnail.com, Giaitrichat.com, Truyen.com, MyNailSpa.com